Chuyên mục
Tối 20-10, thông tin từ Công an tỉnh Tiền Giang cho biết liên quan đến vụ chế.t người nghi do bị đầu độc xảy ra tại xã Hòa Hưng, huyện Cái Bè, cảnh sát đã bắt khẩn cấp Phạm Minh Qu. (14 tuổi, ngụ huyện Cái Bè) để điều tra vì có liên quan đến vụ việc “đầu độc vào sữa khiến người nhà t.ử vong). Đồng thời Cơ quan cảnh sát điều tra Công an tỉnh Tiền Giang cũng đã khởi tố vụ án hình sự về tội “gi.ết người”.
Chấn thương thời thơ ấu: Những hành vi của Qu. có thể bị ảnh hưởng bởi trải nghiệm bị bỏ rơi khi cha mẹ ly hôn và tâm lý bất ổn trong quá khứ. Việc Qu. chuyển đến sống với mẹ và ông bà có thể đã tạo ra cảm giác bất an và lo lắng. Ngoài ra, khi Qu. bỏ học và làm việc ở vựa trái cây cùng với mẹ khi còn trẻ, cho thấy cậu có thể thiếu thốn sự ổn định và hỗ trợ trong cuộc sống.
Thiếu tình thương và sự dạy dỗ của cha mẹ: Có vẻ như Qu. thiếu sự hướng dẫn và giám sát thích đáng từ cha mẹ, đặc biệt là cha cậu, người được mô tả là một kẻ nghiện rượu. Việc thiếu sự tham gia và hỗ trợ của cha mẹ có thể góp phần tạo ra cảm giác tức giận, căm thù và thất vọng của Qu. đối với cha mình, cuối cùng dẫn đến quyết định sai trái.
Hành động có chủ ý: Qu. cố tình bỏ thuốc độc vào hộp sữa vì biết rằng cha và bà của cậu sẽ uống nó. Điều này cho thấy cậu có động cơ rõ ràng và mong muốn đạt được kết quả là làm hại hoặc thậm chí gi.ết cha mình.
Mối quan hệ: Mối quan hệ của Qu. với ông N.P.D., người đã cung cấp bã chó cho cậu, là một yếu tố khác cần được xem xét. Mối quan hệ này có thể đã đóng một vai trò trong quyết định của Qu. hành động chống lại cha mình và nó nhấn mạnh tầm quan trọng trong việc hình thành hành vi của thanh thiếu niên.
Động cơ gi.ết cha và bà nội của Qu. là để thoát khỏi căng thẳng và bạo lực do chứng nghiện rượu của cha mình gây ra. Cậu đã bị cha mình bạo hành thể xác và tinh thần, khiến cậu nảy sinh mong muốn loại bỏ nguồn gốc đau khổ của mình. Điều này cho thấy Qu. bị thúc đẩy bởi nhu cầu kiểm soát và an toàn trong cuộc sống của mình.
Lập sẵn kế hoạch và có sự chuẩn bị trước: Qu. lấy thuốc độc từ ông D. và bỏ vào hộp sữa mà cậu biết chắc chắn rằng cha và bà nội sẽ uống. Điều này cho thấy Qu. có mức độ trưởng thành trong nhận thức cao và có thể suy nghĩ trước, cân nhắc rủi ro và hậu quả, từ đó thực hiện kế hoạch của mình một cách có phương pháp và thành công.
Không có sự đồng cảm: Quyết định gi.ết chính người thân trong gia đình của Qu. cho thấy cậu thiếu đồng cảm, không hối hận đối với nạn nhân, đặc biệt là người cha và người bà. Điều này có thể được quy cho việc Qu. tiếp xúc với bạo lực và chấn thương khi còn nhỏ nên cậu vô cảm với mạng sống của người khác.
Coi thường đạo đức: Điều quan trọng cần lưu ý là Qu. mới chỉ 14 tuổi khi cậu ta phạm tội gi.ết người. Ở giai đoạn dậy thì này, thanh thiếu niên vẫn đang phát triển la bàn đạo đức và hành vi của chúng cần được kiểm soát. Hành động của Qu. có thể bị ảnh hưởng bởi việc cậu ta thiếu hiểu biết về mức độ nghiêm trọng của hành vi mình thực hiện và khả năng kiểm soát cảm xúc còn rất hạn chế.
Lối sống gia đình: Hành động của Qu. có thể bị ảnh hưởng bởi lối sống gia đình, rối loạn tâm lý mà cậu lớn lên cùng với nó. Cha mẹ đã ly hôn và cậu sống với mẹ, người cũng là nạn nhân vì chứng nghiện rượu của cha cậu. Điều này có thể đã tạo ra cảm giác tức giận, oán giận và bất lực trong Qu., khiến cậu tìm cách trả thù nguồn cơn đau khổ của mình.
Sức khỏe tâm thần: Việc tiếp xúc với chấn thương và bạo lực của Qu. có thể góp phần vào bất kỳ vấn đề sức khỏe tâm thần nào mà cậu có thể mắc phải. Hành động gi.ết chế.t các thành viên trong gia đình của cậu có thể là triệu chứng của các vấn đề tâm lý sâu sắc hơn như trầm cảm, lo lắng hoặc rối loạn căng thẳng sau chấn thương (PTSD).
Cô lập xã hội: Là một học sinh bỏ học và làm việc phụ mẹ tại một trang trại trồng trái cây, từ đó có thể khiến Qu. cảm thấy bị tách biệt khỏi xã hội và thiếu những ảnh hưởng hoặc hướng dẫn, dạy dỗ đúng mực.
Khả năng tiếp cận các phương tiện gây chế.t người: Việc Qu. dễ dàng lấy được thuốc độc từ bã chó làm nổi bật vấn đề khả năng tiếp cận các phương tiện gây chế.t người đối với những cá nhân có vấn đề tâm lý và dễ bị tổn thương. Nếu có kiểm soát chặt chẽ hơn việc bán và sẵn có của các chất độc hại như vậy, hậu quả bi thảm có thể đã được ngăn chặn.
Và dựa trên những hành vi cũng như những dấu hiệu được phân tích, cho thấy Qu. cũng là một người mắc bệnh tâm lý “thái nhân cách”, vì cậu nhận thức rõ về những gì mà mình đang làm, nhận thức rõ tình hình thực tế. Qu. không có kết nối cảm xúc với những người trong gia đình, cụ thể là bà nội và cha của cậu.
Các công việc nghiên cứu những kẻ gi.ết người đang ở giai đoạn đầu, nhưng, các nhà khoa học đã thu thập nhiều thông tin. Rõ ràng là hiện tượng này không thể được giải thích chỉ bằng một yếu tố: rối loạn phát triển tâm thần, chấn thương não, ký ức về bạo lực trong thời thơ ấu hoặc yếu tố di truyền.